Nhớ lại thuở còn theo bố ra vườn trồng rau mỗi ngày (từ khi mình học lớp 3), sáng sớm hoặc chiều tối khi trời râm mát và không có nắng gắt. Những hạt giống được Bố gieo xuống đất.
Khoảng 5-7 ngày sau, khi chúng mọc những cây con, bố và tôi đến nhổ những cây cao, khỏe nhất trong luống rau để trồng ra luống khác theo từng hàng thẳng tắp.
Đến 1 ngày nọ sau khi đã trồng xong các luống rau mới và còn lại những cây rau lại luống gieo, tôi thấy bố nhổ đi những cây con trong luống gieo hạt. Tôi ngạc nhiên và thấy tiếc quá nên mới hỏi bố sao bố lại nhổ chúng đi.
“Cái cây này cần khoảng đất trống để đủ lớn và khỏe mạnh hơn. Nếu không nhổ bớt đi chúng sẽ mọc dày và dễ bị úng. Như vậy các cây còn lại mới được chăm sóc tốt” Bố tôi trả lời
Cuộc sống của con cũng vậy. Con sẽ phải có những quyết định trong tương lai. Khi con không thể giữ được mọi thứ.
Lời nói ấy tôi chợt nhớ vào lúc này. Dần trưởng thành tôi nhận ra nguyên lý ấy.
Để phát triển tập trung vào 1 mục tiêu nào đó, chính mình cần phải bỏ bớt một số cái khác không quan trọng.
Có như vậy điều ta hướng tới mới có đủ thời gian, đủ nguồn lực để phát triển nhanh lớn mạnh được.
Lời của Bố – Bài Học bố dạy con sẽ không Quên.
Mãi yêu bố của Con
Ngọc Bích Nguyễn
Hai thẻ thay đổi nội dung bên dưới.
Blog này là nơi mình chia sẻ những câu chuyện về cá nhân, những cảm nghiệm về cuộc sống quanh ta!
Bạn hãy Like và Share bài viết để ủng hộ tác giả. Đừng quên theo dõi Blog thường xuyên để cập nhật những bài viết mới nhất nhé! Chân thành cảm ơn!
Bài mới nhất của Ngọc Bích Nguyễn (Xem tất cả)
- Học Cách THẤU HIỂU CHÍNH MÌNH - 30 Tháng Mười, 2019
- TRẢI NGHIỆM CAMBODIA – PHNOM PENH - 30 Tháng Mười, 2019
- KÝ SỰ VỀ MỘT THỜI TUỔI THƠ - 26 Tháng Năm, 2019