Ngọc Bích hay còn gọi là Ngọc Lục Bảo
Chuyện kể rằng: Từ rất lâu rồi, Ngọc Lục Bảo được mọi người rất yêu quý vì nó là 1 trong những viên đá QUÝ rất đẹp, mang lại sự quyến rũ và sang trọng cho những ai sở hữu nó.
Nhưng vì sự tự ti mà Ngọc Lục Bảo không nhận ra giá trị của mình, Tự nó cảm thấy không kiêu sa như Hồng Ngọc, ko thùy mị như Ngọc Trai,…
Sự tự ti ấy ngày càng lớn dần khiến Ngọc Lục bảo trở nên kém sắc, cũ kỹ, và không còn tỏa sáng nữa. thế là nó bị ném đi như những hòn đá cuội ở 1 con Suối kia: Rất cô đơn và lặng lẽ.
Năm tháng dần qua đi. Tình cờ 1 ngày kia, có 1 chàng thanh niên kia ra bờ suối, nhìn nét mặt trăn trờ, xa xăm. Chàng tâm sự về 1 câu chuyện lãng mạn về nàng công chúa xinh đẹp, thông minh và nhân hậu. Nàng được Hoàng tử nước láng giềng đến cầu hôn nhưng công chúa không nhận lời dù nàng rất cảm tình với Hoàng tử.
Vì lời tiên đoán của bà tiên đỡ đầu: “Người ấy sẽ là chồng công chúa vì người ấy sẽ trao cho công chúa 1 món quà mang đến vẻ đẹp huyền bí và sang trọng bậc nhất. Nó mang đến 1 chút bí ẩn và quyền lực cho những ai sở hữu nó. đó chính là hòn đá với màu sắc rất riêng mà chỉ có thể tồn tại trong truyền thuyết… một hòn đá mang đến HẠNH PHÚC”
Ngày sinh nhật công chúa đến, và nàng bị lâm bệnh nặng không thầy thuốc nào chữa bệnh. Nàng rất mong đợi nhận được món quà như lời bà tiên.. Hoàng tử nhìn công chúa ngày càng xanh xao, gầy mòn chàng rất đau khổ và chàng quyết tâm ra đi tìm hòn đá ấy.
Chàng đi rất lâu nhưng không tìm thấy, chàng kiệt sức mệt mỏi bên con Suối. Ngọc Lục Bảo nghe câu chuyện xúc động quá và nó Khóc, những giọt nước mắt làm rong rêu bị cuốn trôi ra khỏi nó, làm lộ ra vẻ đẹp của nó dưới làn nước trong xanh. Thật đẹp, lấp lánh và tinh khiết. Hoàng tử bỗng ngạc nhiên vì vẻ đẹp lấp lánh ấy. chàng đem về trao cho công chúa. Nàng liền tỉnh lại và rất vui mừng. Nàng khỏi bệnh.
Hai người tổ chức hôn lễ long trọng sau đó. Công chúa không hề đeo bất kỳ trang sức nào, nàng chỉ đeo nhẫn có đính Ngọc Lục Bảo. Bà Tiên xuất hiện và chúc phúc cho 2 người, Bà nói với Ngọc Lục Bảo ” không phải thời gian làm người ta lãng quên ngươi, mà ngươi bị lãng quên vì người không cố gắng tự làm mình tỏa sáng, tạo hóa sinh ra Không một thứ gì là vô dụng cả. Ngươi quá tự ti và chính sự tự ti khiến ngươi không nhìn thấy cái đẹp trong chính ngươi. Có thể với người này ngươi không là gì cả nhưng với người khác ngươi lại có 1 ý nghĩa to lớn … và sự thật đã chứng minh điều đó”
Từ đó Ngọc Lục bảo luôn tỏa sáng với vẻ đẹp riêng, không lẫn lộn với bất kỳ loại đá quý nào và nó được trân quý đến ngày nay.
Câu chuyện này có vẻ như 1 sự tích về Ngọc Lục Bảo nhưng vô tình có sự trùng hợp với chính bản thân Ngọc Bích
Bài học rút ra: “cuộc đời đẹp nhất khi chúng ta là chính mình và biết yêu quý bản thân mình”
Mỗi người sinh ra đều có ý nghĩa riêng, nếu không thế giới này đâu cần có nhiều người đến vậy phải không nào?
Ngọc Bích Nguyễn St
Bài mới nhất của Ngọc Bích Nguyễn (Xem tất cả)
- Học Cách THẤU HIỂU CHÍNH MÌNH - 30 Tháng Mười, 2019
- TRẢI NGHIỆM CAMBODIA – PHNOM PENH - 30 Tháng Mười, 2019
- KÝ SỰ VỀ MỘT THỜI TUỔI THƠ - 26 Tháng Năm, 2019